• 繁体
  • 简体
  • 拼音

  • 辭慳義卓闊,呀豁疚掊掘。

    “辭慳義卓闊,呀豁疚掊掘。”詩句出處:《山南鄭相公、樊員外酬答為詩,其末》;是唐朝詩人韓愈的作品。

    梁維西南屏,山厲水刻屈。稟生肖剿剛,難諧在民物。
    滎公鼎軸老,烹斡力健倔。帝咨女予往,牙纛前岔坲。
    威風挾惠氣,蓋壤兩劘拂。茫漫華黑間,指畫變恍欻。
    誠既富而美,章匯霍炳蔚。日廷講大訓,龜判錯袞黻。
    樊子坐賓署,演孔刮老佛。金舂撼玉應,厥臭劇蕙鬱。
    遺我一言重,跽受惕齋慄。辭慳義卓闊,呀豁疚掊掘。
    如新去耵聹,雷霆逼颶風日。綴此豈為訓,俚言紹莊屈。

    【註釋】:

    辭:

    ①口供。《周禮·秋官· 鄉士》:“聽其獄訟,察其辭。”(察:審察。)柳宗元《斷刑論下》:“使犯死者自春而窮其辭。”②言詞;文詞。《莊子·盜蹠》:“多辭繆說。”陸機《文賦》:“要辭達而理舉,故無取乎冗長。”③告訴。《禮記·檀弓上》:“使人辭於狐突。”④推辭;不接受。《論語·雍也》:“與之粟九百,辭。”曹操《讓縣自明本志令》:“固辭不受。”⑤告別;離開。陶潛《桃花源記》:“停數日,辭去。”李白《黃鶴樓送孟浩然之廣陵》:“故人西辭黃鶴樓,煙花三月下揚州。”⑥辭退;解除。《兒女英雄傳》第二十三回:“便脫去那領朝衫,辭官不作。”⑦我國古代的一種文學體裁。

    慳:

    ①吝嗇。《宋書·王玄謨傳》:“劉秀之儉吝,常呼為老慳。”②缺乏;少。陸遊《懷昔》:“澤國氣候晚,仲冬雪猶慳。”

    義:

    (一)①合宜;合理。《論語·公冶長》:“其養民也惠,其使民也義。”(使:役使。)也指合宜的道德、行為或道理。《左傳·隱公元年》:“多行不義,必自斃。”②正義;道義。《孟子·盡心下》:“春秋無義戰。”③指卓異過人的品行與節操。《史記·信陵君列傳》:“以公子之高義,為能急人之困。”(急:急於援助。)④名分。《商君書·君臣》:“古者未有君臣上下之時,民亂而不治,是以聖人列貴賤,制爵秩,立名號,以別君臣上下之義也。”(秩:等級;次序。)⑤交情;情分。《古今小說·蔣興哥重會珍珠衫》:“兩下恩深義重,各不相舍。”⑥意義;含義。《晉書·王隱傳》:“文體混漫,義不可解。”⑦公益的;為公益事業而舉辦的。幹寶《搜神記》卷十一:“(周)暢收葬洛陽城旁客死駭骨萬餘,為立義塚(zhǒng)。”(客:寄居他鄉。塚:墳墓。)⑧因領養或拜認而結成的親屬關系。楊衒之《洛陽伽藍記·景興尼寺》:“汝南王聞而異之,拜為義父。”⑨假的;人造的。《新唐書·五行志一》:“義髻(jì)拋河裡。”(髻:發髻。)⑩通“議”。議論。《戰國策·東周策》:“秦王不聽群臣父兄之義而攻宜陽。”《呂氏春秋· 上農》:“民農則重,重則少私義,少私義則公法立。”(11)通“俄é”。邪曲。《左傳·文公十八年》:“掩義隱賊。” (二)yí ①儀容;狀貌。《漢書·高帝紀下》:“遣詣相國府,署行、義、年。”②禮儀;儀制。《左傳·莊公二十三年》:“朝以正班爵之義。”

    卓:

    ①高;高超。《後漢書·祭遵傳》:“卓如日月。”王充《論衡·程材》:“文辭卓詭。”②遠。《楚辭·九思·逢尤》:“世既卓兮遠眇眇。”(世:指前代。)《漢書·霍去病傳》:“卓行殊遠而糧不絕。”③直立。王禹偁《對雪》:“城上卓旌旗,樓上望烽燧。”(烽燧:烽火。)④幾案;桌子。《金史·禮志六》:“俟有司置香案酒卓訖。”(有司:專職官吏。訖:畢。)

    闊:

    ①疏遠。《詩經·邶風·擊鼓》:“於嗟闊兮。”(於嗟:嘆詞。)②廣闊。王灣《次北固山下》:“潮平兩岸闊,風正一帆懸。”③放寬;寬緩。《漢書·王莽傳下》:“闊其租賦。”④久遠。⑤疏略;不切實際。李華《吊古戰場文》:“王道迂闊而莫為。”⑥富有;奢華。《晉書·成公綏傳》:“向陰陽之難測,偉二儀之侈闊。”

    呀:

    ①大而空的樣子。班固《西都賦》:“建金城其萬雉,呀周池而成淵。”高適《東征賦》:“眺淮源之呀豁。”②張口的樣子。韓愈《元和聖德詩》:“踴躍歡呀。”晁補之《遊信州南巖》:“乍似海大魚,呀口噞而喁。”

    豁:

    (一)①通敞的山谷。張協《七命》:“畫長豁以為限,帶流谿以為關。”②開闊;寬敞。陶潛《桃花源記》:“復行數十步,豁然開朗。”③豁達;開朗。羅隱《和禪月大師見贈》:“高僧惠我七言詩,頓豁塵心展白眉。”郭璞《江賦》:“豃如地裂,豁若天開。”④舒展。白居易《九日登西原宴望》:“起登西原望,懷抱同一豁。”⑤深。徐悱《古意酬到長(zhǎng)史溉〈登瑯邪(yé)城〉詩》:“此江稱豁險,茲山復鬱盤。”⑥免除;豁免。劉宰《謝趙使君豁租》:“使君頒令豁逃租。”⑦空虛。陸機《文賦》:“兀若枯木,豁若涸流。” (二)huō ①殘缺;開出豁口。韓愈《進學解》:“頭童齒豁。”(頭童:禿頂。)②摒棄;舍卻。劉義慶《世說新語·德行》:“每語子弟雲:勿以我受任方州雲我豁平昔時意。”

    疚:

    ①疾病;久病。《詩經·小雅·采薇》:“憂心孔疚。”(孔:大。)《韓非子·顯學》:“無饑饉疾疚禍罪之殃。”②憂傷;憂慮。《詩經·小雅·大東》:“既往既來,使我心疚。”③內心慚愧痛苦;憂傷。《論語·顏淵》:“內省不疚,夫何憂何懼?”

    掊:

    (一)①用手或工具扒土;挖掘。《史記·封禪書》:“見地如鉤狀,掊視得鼎。”②量詞。同“捧”。一掊極言其少。陸龜蒙《築城詞二首》之一:“城上一掊土,手中千萬杵。”③聚集,斂取。方孝孺《存耕軒記》:“世俗之吏,乘其位而掊取,虐斂惟恐不足。”[掊克]聚斂搜刮。《詩經·大雅·蕩》:“曾是強禦,曾是掊克。”(強禦:橫強霸道。)也指聚斂搜刮的人。《孟子·告子下》:“遺老失賢,掊克在位。”(遺:遺棄。)(二)pǒu ①打破。《莊子·胠篋》:“掊鬥折衡,而民不爭。”(衡:秤。)②打擊;抨擊。《莊子·人間世》:“故不終其天年,而中道夭,自掊擊於世俗者也。”

    掘:

    ①挖。《史記·高祖本紀》:“項羽燒秦宮室,掘始皇帝塚。”《管子·山權數》:“北郭有掘闕而得龜者。”②通“倔”。倔強。《成皋令任伯嗣碑》:“慈寬惠恕,剛猛桀掘。”③通“拙(zhuō)”。笨拙。《史記·貨殖列傳》:“田農,掘業。”④通“崛”。突起貌。《漢書·揚雄傳上》:“洪臺掘其獨出兮。”


  • 辞悭义卓阔,呀豁疚掊掘。

    “辞悭义卓阔,呀豁疚掊掘。”诗句出处:《山南郑相公、樊员外酬答为诗,其末》;是唐朝诗人韩愈的作品。

    梁维西南屏,山厉水刻屈。禀生肖剿刚,难谐在民物。
    荥公鼎轴老,烹斡力健倔。帝咨女予往,牙纛前岔坲。
    威风挟惠气,盖壤两劘拂。茫漫华黑间,指画变恍欻。
    诚既富而美,章汇霍炳蔚。日廷讲大训,龟判错衮黻。
    樊子坐宾署,演孔刮老佛。金舂撼玉应,厥臭剧蕙郁。
    遗我一言重,跽受惕斋慄。辞悭义卓阔,呀豁疚掊掘。
    如新去耵聍,雷霆逼飓风日。缀此岂为训,俚言绍庄屈。

    【注释】:

    辞:

    ①口供。《周礼·秋官· 乡士》:“听其狱讼,察其辞。”(察:审察。)柳宗元《断刑论下》:“使犯死者自春而穷其辞。”②言词;文词。《庄子·盗跖》:“多辞缪说。”陆机《文赋》:“要辞达而理举,故无取乎冗长。”③告诉。《礼记·檀弓上》:“使人辞于狐突。”④推辞;不接受。《论语·雍也》:“与之粟九百,辞。”曹操《让县自明本志令》:“固辞不受。”⑤告别;离开。陶潜《桃花源记》:“停数日,辞去。”李白《黄鹤楼送孟浩然之广陵》:“故人西辞黄鹤楼,烟花三月下扬州。”⑥辞退;解除。《儿女英雄传》第二十三回:“便脱去那领朝衫,辞官不作。”⑦我国古代的一种文学体裁。

    悭:

    ①吝啬。《宋书·王玄谟传》:“刘秀之俭吝,常呼为老悭。”②缺乏;少。陆游《怀昔》:“泽国气候晚,仲冬雪犹悭。”

    义:

    (一)①合宜;合理。《论语·公冶长》:“其养民也惠,其使民也义。”(使:役使。)也指合宜的道德、行为或道理。《左传·隐公元年》:“多行不义,必自毙。”②正义;道义。《孟子·尽心下》:“春秋无义战。”③指卓异过人的品行与节操。《史记·信陵君列传》:“以公子之高义,为能急人之困。”(急:急于援助。)④名分。《商君书·君臣》:“古者未有君臣上下之时,民乱而不治,是以圣人列贵贱,制爵秩,立名号,以别君臣上下之义也。”(秩:等级;次序。)⑤交情;情分。《古今小说·蒋兴哥重会珍珠衫》:“两下恩深义重,各不相舍。”⑥意义;含义。《晋书·王隐传》:“文体混漫,义不可解。”⑦公益的;为公益事业而举办的。干宝《搜神记》卷十一:“(周)畅收葬洛阳城旁客死骇骨万余,为立义冢(zhǒng)。”(客:寄居他乡。冢:坟墓。)⑧因领养或拜认而结成的亲属关系。杨衒之《洛阳伽蓝记·景兴尼寺》:“汝南王闻而异之,拜为义父。”⑨假的;人造的。《新唐书·五行志一》:“义髻(jì)抛河里。”(髻:发髻。)⑩通“议”。议论。《战国策·东周策》:“秦王不听群臣父兄之义而攻宜阳。”《吕氏春秋· 上农》:“民农则重,重则少私义,少私义则公法立。”(11)通“俄é”。邪曲。《左传·文公十八年》:“掩义隐贼。” (二)yí ①仪容;状貌。《汉书·高帝纪下》:“遣诣相国府,署行、义、年。”②礼仪;仪制。《左传·庄公二十三年》:“朝以正班爵之义。”

    卓:

    ①高;高超。《后汉书·祭遵传》:“卓如日月。”王充《论衡·程材》:“文辞卓诡。”②远。《楚辞·九思·逢尤》:“世既卓兮远眇眇。”(世:指前代。)《汉书·霍去病传》:“卓行殊远而粮不绝。”③直立。王禹偁《对雪》:“城上卓旌旗,楼上望烽燧。”(烽燧:烽火。)④几案;桌子。《金史·礼志六》:“俟有司置香案酒卓讫。”(有司:专职官吏。讫:毕。)

    阔:

    ①疏远。《诗经·邶风·击鼓》:“于嗟阔兮。”(于嗟:叹词。)②广阔。王湾《次北固山下》:“潮平两岸阔,风正一帆悬。”③放宽;宽缓。《汉书·王莽传下》:“阔其租赋。”④久远。⑤疏略;不切实际。李华《吊古战场文》:“王道迂阔而莫为。”⑥富有;奢华。《晋书·成公绥传》:“向阴阳之难测,伟二仪之侈阔。”

    呀:

    ①大而空的样子。班固《西都赋》:“建金城其万雉,呀周池而成渊。”高适《东征赋》:“眺淮源之呀豁。”②张口的样子。韩愈《元和圣德诗》:“踊跃欢呀。”晁补之《游信州南岩》:“乍似海大鱼,呀口噞而喁。”

    豁:

    (一)①通敞的山谷。张协《七命》:“画长豁以为限,带流谿以为关。”②开阔;宽敞。陶潜《桃花源记》:“复行数十步,豁然开朗。”③豁达;开朗。罗隐《和禅月大师见赠》:“高僧惠我七言诗,顿豁尘心展白眉。”郭璞《江赋》:“豃如地裂,豁若天开。”④舒展。白居易《九日登西原宴望》:“起登西原望,怀抱同一豁。”⑤深。徐悱《古意酬到长(zhǎng)史溉〈登琅邪(yé)城〉诗》:“此江称豁险,兹山复郁盘。”⑥免除;豁免。刘宰《谢赵使君豁租》:“使君颁令豁逃租。”⑦空虚。陆机《文赋》:“兀若枯木,豁若涸流。” (二)huō ①残缺;开出豁口。韩愈《进学解》:“头童齿豁。”(头童:秃顶。)②摒弃;舍却。刘义庆《世说新语·德行》:“每语子弟云:勿以我受任方州云我豁平昔时意。”

    疚:

    ①疾病;久病。《诗经·小雅·采薇》:“忧心孔疚。”(孔:大。)《韩非子·显学》:“无饥馑疾疚祸罪之殃。”②忧伤;忧虑。《诗经·小雅·大东》:“既往既来,使我心疚。”③内心惭愧痛苦;忧伤。《论语·颜渊》:“内省不疚,夫何忧何惧?”

    掊:

    (一)①用手或工具扒土;挖掘。《史记·封禅书》:“见地如钩状,掊视得鼎。”②量词。同“捧”。一掊极言其少。陆龟蒙《筑城词二首》之一:“城上一掊土,手中千万杵。”③聚集,敛取。方孝孺《存耕轩记》:“世俗之吏,乘其位而掊取,虐敛惟恐不足。”[掊克]聚敛搜刮。《诗经·大雅·荡》:“曾是强御,曾是掊克。”(强御:横强霸道。)也指聚敛搜刮的人。《孟子·告子下》:“遗老失贤,掊克在位。”(遗:遗弃。)(二)pǒu ①打破。《庄子·胠箧》:“掊斗折衡,而民不争。”(衡:秤。)②打击;抨击。《庄子·人间世》:“故不终其天年,而中道夭,自掊击于世俗者也。”

    掘:

    ①挖。《史记·高祖本纪》:“项羽烧秦宫室,掘始皇帝冢。”《管子·山权数》:“北郭有掘阙而得龟者。”②通“倔”。倔强。《成皋令任伯嗣碑》:“慈宽惠恕,刚猛桀掘。”③通“拙(zhuō)”。笨拙。《史记·货殖列传》:“田农,掘业。”④通“崛”。突起貌。《汉书·扬雄传上》:“洪台掘其独出兮。”


  • ci qian yi zhuo kuo ,ya hua jiu pou jue 。

    “ci qian yi zhuo kuo ,ya hua jiu pou jue 。”shi gou chu chu :《shan na zheng xiang gong 、fan yuan wai chou da wei shi ,ji mo 》;shi tang chao shi ren han yu de zuo pin 。

    liang wei xi na bing ,shan li shui ke qu 。bing sheng xiao chao gang ,nan xie zai min wu 。
    xing gong ding zhou lao ,peng wo li jian jue 。di zi nv yu wang ,ya dao qian cha fo 。
    wei feng jia hui qi ,gai rang liang mi bi 。mang man hua hei jian ,zhi hua bian huang xu 。
    cheng ji fu er mei ,zhang hui huo bing wei 。ri ting jiang da xun ,gui pan cuo gun fu 。
    fan zi zuo bin shu ,yan kong gua lao fo 。jin chong han yu ying ,jue chou ju hui yu 。
    wei wo yi yan chong ,ji shou ti zhai 慄。ci qian yi zhuo kuo ,ya hua jiu pou jue 。
    ru xin qu ding ning ,lei ting bi ju feng ri 。chuo ci qi wei xun ,li yan shao zhuang qu 。

    【zhu shi 】:

    ci :

    ①kou gong 。《zhou li ·qiu guan · xiang shi 》:“ting ji yu song ,cha ji ci 。”(cha :shen cha 。)liu zong yuan 《duan xing lun xia 》:“shi fan si zhe zi chun er qiong ji ci 。”②yan ci ;wen ci 。《zhuang zi ·dao zhi 》:“duo ci miao shui 。”liu ji 《wen fu 》:“yao ci da er li ju ,gu mo qu hu rong chang 。”③gao su 。《li ji ·tan gong shang 》:“shi ren ci yu hu tu 。”④tui ci ;bu jie shou 。《lun yu ·yong ye 》:“yu zhi su jiu bai ,ci 。”cao cao 《rang xian zi ming ben zhi ling 》:“gu ci bu shou 。”⑤gao bie ;li kai 。tao qian 《tao hua yuan ji 》:“ting shu ri ,ci qu 。”li bai 《huang he lou song meng hao ran zhi an ling 》:“gu ren xi ci huang he lou ,yan hua san yue xia yang zhou 。”⑥ci tui ;jie chu 。《er nv ying xiong chuan 》di er shi san hui :“bian tuo qu na ling chao shan ,ci guan bu zuo 。”⑦wo guo gu dai de yi chong wen xue ti cai 。

    qian :

    ①lin se 。《song shu ·wang xuan mo chuan 》:“liu xiu zhi jian lin ,chang hu wei lao qian 。”②que fa ;shao 。liu you 《huai xi 》:“ze guo qi hou wan ,zhong dong xue you qian 。”

    yi :

    (yi )①ge yi ;ge li 。《lun yu ·gong ye chang 》:“ji yang min ye hui ,ji shi min ye yi 。”(shi :yi shi 。)ye zhi ge yi de dao de 、hang wei huo dao li 。《zuo chuan ·yin gong yuan nian 》:“duo hang bu yi ,bi zi bi 。”②zheng yi ;dao yi 。《meng zi ·jin xin xia 》:“chun qiu mo yi zhan 。”③zhi zhuo yi guo ren de pin hang yu jie cao 。《shi ji ·xin ling jun lie chuan 》:“yi gong zi zhi gao yi ,wei neng ji ren zhi kun 。”(ji :ji yu yuan zhu 。)④ming fen 。《shang jun shu ·jun chen 》:“gu zhe wei you jun chen shang xia zhi shi ,min luan er bu zhi ,shi yi sheng ren lie gui jian ,zhi jue zhi ,li ming hao ,yi bie jun chen shang xia zhi yi ye 。”(zhi :deng ji ;ci xu 。)⑤jiao qing ;qing fen 。《gu jin xiao shui ·jiang xing ge chong hui zhen zhu shan 》:“liang xia en shen yi chong ,ge bu xiang she 。”⑥yi yi ;han yi 。《jin shu ·wang yin chuan 》:“wen ti hun man ,yi bu ke jie 。”⑦gong yi de ;wei gong yi shi ye er ju ban de 。gan bao 《sou shen ji 》juan shi yi :“(zhou )chang shou zang luo yang cheng pang ke si hai gu mo yu ,wei li yi zhong (zhǒng)。”(ke :ji ju ta xiang 。zhong :fen mu 。)⑧yin ling yang huo bai ren er jie cheng de qin shu guan ji 。yang xuan zhi 《luo yang ga lan ji ·jing xing ni si 》:“ru na wang wen er yi zhi ,bai wei yi fu 。”⑨jia de ;ren zao de 。《xin tang shu ·wu hang zhi yi 》:“yi ji (jì)pao he li 。”(ji :fa ji 。)⑩tong “yi ”。yi lun 。《zhan guo ce ·dong zhou ce 》:“qin wang bu ting qun chen fu xiong zhi yi er gong yi yang 。”《lv shi chun qiu · shang nong 》:“min nong ze chong ,chong ze shao si yi ,shao si yi ze gong fa li 。”(11)tong “e é”。xie qu 。《zuo chuan ·wen gong shi ba nian 》:“yan yi yin zei 。” (er )yí ①yi rong ;zhuang mao 。《han shu ·gao di ji xia 》:“qian yi xiang guo fu ,shu hang 、yi 、nian 。”②li yi ;yi zhi 。《zuo chuan ·zhuang gong er shi san nian 》:“chao yi zheng ban jue zhi yi 。”

    zhuo :

    ①gao ;gao chao 。《hou han shu ·ji zun chuan 》:“zhuo ru ri yue 。”wang chong 《lun heng ·cheng cai 》:“wen ci zhuo gui 。”②yuan 。《chu ci ·jiu sai ·feng you 》:“shi ji zhuo xi yuan miao miao 。”(shi :zhi qian dai 。)《han shu ·huo qu bing chuan 》:“zhuo hang shu yuan er liang bu jue 。”③zhi li 。wang yu cheng 《dui xue 》:“cheng shang zhuo jing qi ,lou shang wang feng sui 。”(feng sui :feng huo 。)④ji an ;zhuo zi 。《jin shi ·li zhi liu 》:“qi you si zhi xiang an jiu zhuo qi 。”(you si :zhuan zhi guan li 。qi :bi 。)

    kuo :

    ①shu yuan 。《shi jing ·bei feng ·ji gu 》:“yu jie kuo xi 。”(yu jie :tan ci 。)②an kuo 。wang wan 《ci bei gu shan xia 》:“chao ping liang an kuo ,feng zheng yi fan xuan 。”③fang kuan ;kuan huan 。《han shu ·wang mang chuan xia 》:“kuo ji zu fu 。”④jiu yuan 。⑤shu lve ;bu qie shi ji 。li hua 《diao gu zhan chang wen 》:“wang dao yu kuo er mo wei 。”⑥fu you ;she hua 。《jin shu ·cheng gong sui chuan 》:“xiang yin yang zhi nan ce ,wei er yi zhi chi kuo 。”

    ya :

    ①da er kong de yang zi 。ban gu 《xi dou fu 》:“jian jin cheng ji mo zhi ,ya zhou chi er cheng yuan 。”gao kuo 《dong zheng fu 》:“tiao huai yuan zhi ya hua 。”②zhang kou de yang zi 。han yu 《yuan he sheng de shi 》:“yong yue huan ya 。”chao bu zhi 《you xin zhou na yan 》:“zha shi hai da yu ,ya kou yan er yong 。”

    hua :

    (yi )①tong chang de shan gu 。zhang xie 《qi ming 》:“hua chang hua yi wei xian ,dai liu ji yi wei guan 。”②kai kuo ;kuan chang 。tao qian 《tao hua yuan ji 》:“fu hang shu shi bu ,hua ran kai lang 。”③hua da ;kai lang 。luo yin 《he chan yue da shi jian zeng 》:“gao seng hui wo qi yan shi ,du hua chen xin zhan bai mei 。”guo pu 《jiang fu 》:“gan ru de lie ,hua re tian kai 。”④shu zhan 。bai ju yi 《jiu ri deng xi yuan yan wang 》:“qi deng xi yuan wang ,huai bao tong yi hua 。”⑤shen 。xu fei 《gu yi chou dao chang (zhǎng)shi gai 〈deng lang xie (yé)cheng 〉shi 》:“ci jiang chen hua xian ,ci shan fu yu pan 。”⑥mian chu ;hua mian 。liu zai 《xie zhao shi jun hua zu 》:“shi jun ban ling hua tao zu 。”⑦kong xu 。liu ji 《wen fu 》:“wu re ku mu ,hua re he liu 。” (er )huō ①can que ;kai chu hua kou 。han yu 《jin xue jie 》:“tou tong chi hua 。”(tou tong :tu ding 。)②bing qi ;she que 。liu yi qing 《shi shui xin yu ·de hang 》:“mei yu zi di yun :wu yi wo shou ren fang zhou yun wo hua ping xi shi yi 。”

    jiu :

    ①ji bing ;jiu bing 。《shi jing ·xiao ya ·cai wei 》:“you xin kong jiu 。”(kong :da 。)《han fei zi ·xian xue 》:“mo ji jin ji jiu huo zui zhi yang 。”②you shang ;you lv 。《shi jing ·xiao ya ·da dong 》:“ji wang ji lai ,shi wo xin jiu 。”③nei xin can kui tong ku ;you shang 。《lun yu ·yan yuan 》:“nei sheng bu jiu ,fu he you he ju ?”

    pou :

    (yi )①yong shou huo gong ju ba tu ;wa jue 。《shi ji ·feng chan shu 》:“jian de ru gou zhuang ,pou shi de ding 。”②liang ci 。tong “peng ”。yi pou ji yan ji shao 。liu gui meng 《zhu cheng ci er shou 》zhi yi :“cheng shang yi pou tu ,shou zhong qian mo chu 。”③ju ji ,lian qu 。fang xiao ru 《cun geng xuan ji 》:“shi su zhi li ,cheng ji wei er pou qu ,nve lian wei kong bu zu 。”[pou ke ]ju lian sou gua 。《shi jing ·da ya ·dang 》:“ceng shi jiang yu ,ceng shi pou ke 。”(jiang yu :heng jiang ba dao 。)ye zhi ju lian sou gua de ren 。《meng zi ·gao zi xia 》:“wei lao shi xian ,pou ke zai wei 。”(wei :wei qi 。)(er )pǒu ①da po 。《zhuang zi ·qu qie 》:“pou dou she heng ,er min bu zheng 。”(heng :chen 。)②da ji ;peng ji 。《zhuang zi ·ren jian shi 》:“gu bu zhong ji tian nian ,er zhong dao wai ,zi pou ji yu shi su zhe ye 。”

    jue :

    ①wa 。《shi ji ·gao zu ben ji 》:“xiang yu shao qin gong shi ,jue shi huang di zhong 。”《guan zi ·shan quan shu 》:“bei guo you jue que er de gui zhe 。”②tong “jue ”。jue jiang 。《cheng gao ling ren bai si bei 》:“ci kuan hui shu ,gang meng jie jue 。”③tong “zhuo (zhuō)”。ben zhuo 。《shi ji ·huo shi lie chuan 》:“tian nong ,jue ye 。”④tong “jue ”。tu qi mao 。《han shu ·yang xiong chuan shang 》:“hong tai jue ji du chu xi 。”